Anh đi làm từ sáng sớm, vừa lái xe vừa ăn bánh mì và uống cà phê mang theo. Tối mịt anh mới về đến nhà, chỉ kịp lục tủ lạnh kiếm gì ăn đại rồi thay đồ lăn ra giường ngủ mê mệt. Cuộc sống độc thân có vợ xa xôi khiến anh càng cô đơn, nhất là những mùa đông giá rét. Vợ anh ở quê nhà làm việc cầm chừng, phụ giúp gia đình và chờ ngày đoàn tụ cùng chồng.
Anh và vợ bàn nhau làm kết hôn giả cho vợ anh đi. Trước tiên họ ly hôn, để chị được tự do kết hôn với một người đàn ông "đủ chuẩn", là bạn của bạn anh. 50.000 đô la cho cuộc kết hôn giả này. Người chồng giả của vợ anh từng ly hôn hai năm trước, có nhà riêng và nhiệt tình giúp đỡ "có điều kiện" để vợ chồng anh sớm được chung sống cùng nhau sau nhiều năm xa cách. Rồi vợ anh cũng sang đến nơi. Theo quy định pháp luật nước sở tại, vợ anh bắt buộc phải sống với "chồng" mới, thỉnh thoảng người của cơ quan chức năng đến nhà kiểm tra thực tế. Có khi họ bấm chuông đến thăm bất ngờ, làm như vô tình lướt qua kệ giày, tủ áo, xem vợ anh có thật sự sống với người chồng giả hay không. Nếu phát hiện có chuyện giả mạo giấy tờ để nhập cư, những người liên quan có thể đối diện với án phạt nặng hoặc trục xuất. Lâu lâu vợ anh về nhà "chồng cũ" sống với anh, như một kiểu "ngoại tình" họ trêu đùa nhau.
Rồi một ngày anh điếng hồn, như trong cơn ác mộng khi vợ anh và người chồng "trên giấy tờ" của chị thổ lộ chân thành, rằng sau thời gian sống cảnh "vợ chồng giả mà thật", họ đã... yêu nhau. Cả hai mong muốn được sống với nhau "luôn", xin anh chấp nhận, xin anh tha thứ và đừng buồn. Rằng, hôn nhân là số phận, duyên nợ của hai người đến đây là hết.
Hơn cả buồn, đã vài lần anh từng muốn "ra đi" mãi mãi. Anh tuyệt vọng, đau đớn, thấy mọi nỗ lực của mình thành vô nghĩa, thấy mình mất hết động lực sống.
Nỗi đau nào rồi cũng nguôi ngoai, ai đó đã nói rất đúng, thời gian là bác sĩ nhiệm màu, dần chữa lành mọi vết thương. Lầm lụi sống, cần cù làm việc cho quên ngày tháng và nỗi đau xưa, anh đã gặp một người phụ nữ mới, khiến anh cảm thấy mình lại sống, lại yêu thương, nhung nhớ. Cô là một phụ nữ giản dị, bình thường và không có gì nổi bật. Ở bên cô anh thấy mình yên bình, được xoa dịu.
Rồi anh cưới vợ. Tại đám cưới, bạn bè, khách khứa cụng ly chúc mừng anh từ nay không còn đơn độc. Khi lồng tay vợ uống ly rượu giao bôi theo yêu cầu của mọi người, tim anh bỗng nghẹn lại. Hôm qua anh được bạn bè cho biết, vợ anh lại ly hôn với người chồng sau. Hiện chị sống một mình ở thành phố nhỏ xa xôi, gần biên giới Đức.
Không phải kết hôn giả, hôm nay anh cưới vợ thật.